Monday, December 24, 2007

MỪNG THƯỢNG THỌ 90 THI LÃO HÀ THƯỢNG NHÂN



BÀI XƯỚNG

Chín mươi tuổi thọ, chúc mừng Ông,
Sức khỏe ngày thêm vững tựa đồng.
Con cháu học hành càng tấn tới,
Anh em buôn bán mãi hanh thông.
Noi gương Yên Đổ, ngâm Tô Thức,
Theo dấu Vân Đình, vịnh Thánh Tông.
Lấy thú Tao đàn vui cuộc sống,
Cổ truyền Văn hóa vẫn gieo trồng.

Gieo Nhân, trồng Đức để làm gương,
Hàn mặc duyên thơ dựng mối rường.
Phong nhã, nhân từ không ngạo mạn,
Hào hoa, đôn hậu, vốn khiêm nhường.
Cứu người hoạn nạn, tình thân thiện
Giúp kẻ cơ hàn, nghĩa mến thương.
Hai chữ Hiếu Trung ghi tạc dạ,
Chi Lan gia đạo nức thư hương...

Cách biệt xa xôi vạn dặm đường,
Đáy lòng canh cánh nhớ quê hương.
Chỉ mong nước cũ sùng Tam Đạo,
Lại ước quê xưa trọng Ngũ Thường.
Tới sở trẻ già ghi Tín Nghĩa,
Đến trường trai gái chép Yêu Thương.
Lòng già ước nguyện dân trong nước,
Đi đứng, ra vào trọng kỷ cương…

Quốc Tổ Hùng Vương mãi rạng ngời,
Bình Nam, kháng Bắc khắp nơi nơi.
Quang Trung diệt Mãn tâm tràn đất,
Hưng Đạo trừ Nguyên chí ngút trời.
Xót kẻ u mê trao giới tuyến,
Thương người lú lẫn nhượng trùng khơi.
Ước mong cả nước mau vùng dậy,
Dựng lại quê hương đẹp vạn đời...
15-01-2008 TRƯỜNG GIANG
MỪNG HUYNH 90

Chẳng biết ngày sinh,cứ đụng ngày
Mừng huynh chín chục hãy cùng say
Rượu trà cạn hết bình ly ngã
Bong bóng lên rồi bong bóng bay
Cười nhé,lưu vong năm bảy sợi
Chơi đi,xướng họa một đôi bài
Lai rai chống gậy thêm con giáp
Trăm mấy cho người Mỹ biết tay
NGÔ ĐÌNH CHƯƠNG

BÀI HỌA KHÔNG ĐỀ
Mới đó,vượt qua mấy vạn ngày
Trăm năm tỉnh giấc một cơn say
Chẳng là con cá đua nhau lội
Không giống loài chim soaỉ cánh bay
Thuận ý nói đâu thêm mấy vận
Vâng lời xin họa lại đôi bài
Còn ta còn bạn là vui chán
Thỉnh thoảng nhìn nhau nắm chặt tay
01-11-2007 HÀ THƯỢNG NHÂN

BÀI 2
CHÚC THỌ
THI LÃO HÀ THƯỢNG NHÂN
Mừng Cụ tết này đúng chín mươi
Tinh thần minh mẫn há thua người
Đứng đi chững chạc coi đường bệ
Cười nói khoan hòa chẳng dể duôi
Xướng họa thơ văn còn xảng khoái
Tham gia sinh hoạt vẫn vui tươi
Cầu mong cụ thọ dư trăm tuổi
Để thấy non sông cuộc đổi dời .

Xuân MẬU TÝ 2008 TỪ PHONG

BÀI HỌA 1
Mấy ai tuổi thọ được như Ông
Sinh hoạt thường xuyên với cộng đồng
Thơ phiếm còn phang, mong cảnh tỉnh
Đàn ngang vẫn gẩy, muốn khai thông
Răn quân bất nghĩa đừng quên Tổ
Dạy kẻ vô lương chớ bội Tông
Bút pháp Tú Xương luôn ứng dụng
Văn phong Yên Đổ tiếp vun trồng.

Vun trồng nhân đức quyết noi gương
Các bậc tiền nhân giữ mối rường
Điềm đạm, ôn hòa, lời nhã nhặn
Ung dung, thư thái, tính khoan nhường
Thân quen bè bạn thường yêu kính
Gần gũi anh em vẫn mến thương
Thượng tho tinh thần còn sáng suốt
Thi Đàn hữu xạ tự nhiên hương.

Xa quê từ thuở bước lên đường
Lòng vẫn quan hoài chốn cố hương
Uớc muốn trẻ già tròn đạo nghĩa
Hằng mong trai gái vẹn luân thường
Thấy người khốn khó nên nâng đỡ
Nhìn kẻ tật nguyền hãy sót thương
Tổ Quốc sơn hà là vốn quý
Phải gìn lãnh hải, giữ biên cương.

Bất khuất gương xưa vẫn sáng ngời
Oai hùng chiến sử đã bao nơi
(Xưa) Ngô Quyền chiến tích danh vang nước
Nguyễn Huệ điều quân tiếng dậy trời
(Nay) Phiêu trước dâng Tầu phần giới tuyến
Mạnh sau hiến Chệt giải ngoài khơi
Hà huynh cũng giống bao người khác
Mong thấy quê hương chóng đổi đời.
\
Xuân MẬU TÝ 2008
TỪ PHONG



BÀI HỌA 2

MỪNG THƯỢNG THỌ 90
THI LÃO HÀ-THƯỢNG-NHÂN
JOSEPH DUY-TÂM KÍNH HỌA: (4)
(Joseph Duy-Tâm kính chúc Lão Thi Hà-Thượng-Nhân
Bách tuế vi kỳ, thăng thiên duy tâm khiết.)

Cửu thập chu niên, kính chúc Ông,
Tinh thần sang suốt, chí như đồng.
Niên cao đức trọng, tâm thuần khiết,
Tuổi thọ tình thâm, trí tuệ thông.
Thi phú cao minh, vang cõi Việt,
Văn chương chính trực, rạng môn tông.
Tròn đời thanh thản, vui gia đạo,
Văn Hóa truyền lưu, mãi cấy trồng.

Mỹ đức trượng phu, sáng tựa gương,
Văn chương, thi phú…tạo cung, rường,
Duyên thơ thâm thuý, tôn trân quý,
Tình bút cao siêu, trọng kính nhường.
Rộng lượng, bao dung người khốn khó,
Nhân từ, giúp đỡ kẻ tang thương!
Mừng Ngài trọng tuổi, tâm thanh bạch,
Tiết trực… danh thơm thoảng dạ hương!

Xa xôi, cách trở, nhớ Tông Đường:
Quốc Tổ hồn thiêng; thắp nén hương!
Chỉ ước nhà Nam, tôn đạo lý,
Hằng mong dân Việt, trọng luân thường.
Trai thanh, chốn chốn, trao tương ái,
Gái tú, nơi nơi, tặng mến thương.
Nguyện Nước, muôn người gìn hiếu nghiã,
Cùng nhau bồi đắp, giữ Gia Cương.

Lịch sử Việt Nam vẫn sáng ngời,
Vang danh Tiên Tổ khắp muôn nơi.
Hùng Vương dựng Nước, tròn châu thổ,
Hưng Đạo gìn Nhà, vẹn đất trời.
Hận đám quan tham, dâng Bản Dốc,
Căm bầy lãnh chúa, hiến ngàn khơi.
Toàn dân Nội, Ngoại mau đoàn kết;
Đứng dậy xua tan lũ hại đời.

12-11-2007 JOSEPH DUY-TÂM

BÀI HỌA 5

MỪNG THƯỢNG THỌ THI
LÃO HÀ THƯỢNG NHÂN

Hiếm người cửu thập thọ như Ông,
Phước lộc truyền tôn hiển “Trống Đồng”.
Tuổi vượt Nam Tào, thơ trác tuyệt,
Tài cao Bắc Đẩu, phú tinh thông.
Xứ nhà uy dũng, vinh dòng giống,
Đất khách sáng ngời, rạng Tổ Tông .
Chín chục...thêm mười tròn thế kỷ,
Nhân tài tri lễ, bách niên trồng.

Trồng người tài trí đáng noi gương,
Thơ tuyệt vời hay, xứng cột rường.
Tri ngộ chuyện trò: tâm độ lượng,
Kỳ duyên giai thoại: đức khoan nhường.
Sầu quê điêu đứng lòng đau xót,
Buồn nước lầm than dạ cảm thương.
Áo vải hàng vi, hồn lãng tử ,
Chi Lan hữu xạ tự nhiên hương

Lìa quê viễn khách mộng chung đường,
Xướng họa vần thơ nhớ cố hương.
Dìu dắt Thi Đoàn gìn lễ nghĩa,
Khuyên răng bằng hữu giữ cương thường.
Tơ lòng còn nhuyễn, vương niềm nhớ,
Cán bút chưa nhòa, gởi nỗi thương.
Hằng ước sớm ngày về phục Quốc,
Cờ vàng dựng nước trấn biên cương.

Biên cương Tổ Quốc rạng danh ngời,
Dân Việt Hồng-Bàng sống khắp nơi.
Lên xuống kiếp tằm, do vận nước,
Thăng trầm số phận, bởi cơ trời.
Nghĩa nhân phục chúng, êm tình huấn,
Đức hạnh khuyên người, dịu sóng khơi.
Chúc Cụ an khang, vui gia đạo
Chờ trang sử mới...sáng muôn đời.
13-11-2007 DU SƠN LÃNG TỬ

BÀI HỌA 6

Hợp cùng bạn hữu, chúc thi ông :
Tiền Tuyến (*) vững tay bắn đạn đồng.
Chiến Sĩ (*) vì dân huynh vẫn tỉnh,
Trượng phu Phụng Sự (*), đệ còn thông.
Thẹn thân chưa trọn cùng sông núi,
Tủi phận dở dang với Tổ Tông !
Vạn Kiếp Vũng Tàu (1), xưa luyện kiếm,
Sàigòn thất thủ, tiếc công trồng !

Tuy già, tài đức Cụ như gương,
Thương mến anh em giữ mối rường.
Bút pháp nghênh ngang nhưng lãng mạn,
Thi văn chót vót vẫn khiêm nhường.
Tài cao như Cụ, ai không mến,
Vô ích tuồng tôi, mấy kẻ thương ?!
Nhìn Cụ, noi gương ghi tấc dạ :
Thế gian : “hữu xạ tự nhiên hương” !

Thăm thẳm trời mây, mấy nẻo đường,
Tâm tư cuồn cuộn xót quê hương.
Cơ trời xoay chuyển, âu đành đợi,
Vận nước đổi thay, ấy lẽ thường.
Chiến sĩ bền gan lo dẹp giặc,
Đồng bào vững dạ nối yêu thương.
Dẫu già, xin Cụ vui, yên bụng,
Sẽ có Kinh Kha quất ngựa cương...

Tổ Quốc Việt Nam sẽ sáng ngời,
Dân giàu nước mạnh khắp muôn nơi.
Tiếng Lân rộn rã vang đầu xóm,
Khói pháo mờ tung tỏa cuối trời.
Trai gái, trẻ già vui mở hội,
Toàn dân tựa cá gặp ngàn khơi...
Khấn xin tiên tổ luôn gia hộ,
Con cháu Rồng Tiên rạng với đời...

HOÀNG NGỌC VĂN

(*) Những tờ báo mà Hà tiên sinh
đã phụ trách
(1) TTHL Vạn Kiếp ở Vũng Tàu

PHỤNG HỌA 7


Đại thọ kính mừng chúc lão ông
Chín mươo thần thái vững như đồng :
Tai tinh âm nhạc nghe còn tỏ
Mắt sáng thi văn đọc vẫn thông
Lúc trẻ dạy trò nên nhớ tổ ,
Khi già nhắc bạn chớ quên tông ,
Cháu con giảng giải điều nhân nghĩa
Ăn trái cây kia nhớ kẻ trồng

Trồng cây ,ươm giống tốt nêu gương
Đại thụ Thi Sơn xứng cột rường
Đức độ hiền hoà lòng cởi mở
Phong tư phiêu hốt dạ khoan nhường
Mầm non che chở bằng trân quý ,
Cành cỗi đỡ nâng vớ mến thương
Lễ nghĩa tín trung cùng tổ quốc
Chưởng Môn hữu sạ thự nhiên hương

Sạ hương sực nức vạn cung đường
Danh tính truyền lan tận cố hương
Vẫn vững niềm tin vào đạo lý
Còn đầy hy vọng ở cương thường
Nghe dân oan khuất thêm phiền não
Nhìn lính tù đày luống xót thương
Chỉ ước đồng bào dùng được phiếu
Chọn người xứng đáng giữ tam cương

Ông như Bắc Đẩu sáng ngời ngời
Không hổ nòi hùng ở mọi nơi :
Phá Hán Ngô Quyền danh dậy đất
Bình Thanh Nguyễn Huệ tiếng vang trời
Thoát Hoan bở vía chui lòng ống
Phàn Tiếp teo gan trốn biển khơi
Cường tặc tiễu trừ như Quốc Toản
Đừng theo Ích Tắc nhục muôn đời
LTĐQB


BÀI THỨ 8


THƯ CHÚC THƯỢNG THỌ 90
Xin chúc mừng sinh nhật Thượng Thượng Thọ của Thi sĩ Hà Thượng Nhân
Cầu mong sẽ còn nhiều, rất nhiều những ngày sinh nhật vui vẻ và hạnh phúc đến với Thi sĩ và Gia đình.

NGÔ MINH HẰNG


BÀI HỌA 9
Người chào khi Cụ lại khi Ông
Già cả mà sao vẫn bốc đồng.
Lúc cựu, lúc tân chưa chín chắn,
Khi Âu, khi Á chẳng tinh thông.
Suốt đời chỉ muốn vui bằng hữu,
Cả kiếp xin đừng nhục Tổ tông.
Xướng họa may còn nhiều hứng thú,
Cây Nhân, cây Đức gắng đem trồng.

Người xưa cây Đức vẫn noi gương,
Tổ Quốc mong đâu truyện mối rường.
Tiếp xúc cùng đời, xin chịu kém,
Giao du với bạn, chỉ nên nhường.
Bỏ nhà quay gót càng thêm tủi,
Mất nước ra đi nghĩ lại thương
Hai chữ Hiếu Trung chưa trả nổi,
Nghĩ càng xấu hổ với gia hương !

Ra đi chỉ có một con đường,
Là trở về xây lại cố hương.
Cái chốn lợi danh tuy hữu ý,
Lại thêm cát bụi vốn vô thường.
Mang theo ngoài nước nghìn câu nhớ,
Giữ mãi trong tâm một chữ thương.
Nguyện chẳng phụ lòng chư bạn hữu,
Khi nhu chắc cũng có khi cương.

Hào kiệt treo gương mãi sáng ngời,
Dù nay xa cách đã đôi nơi
Này sông, nọ núi vui bè bạn,
Ngày nắng, đêm mưa cũng đất trời.
Cánh nhạn tung mây đùa gió cả,
Canh khuya lướt sóng, vượt trùng khơi
Làm sao quang phục quê hương nhỉ,
Cùng với anh em tiếng để đời.

09-11-2007 HÀ THƯỢNG NHÂN

BÀI HỌA 10

MỪNG THỌ
CỤ HÀ THƯỢNG NHÂN
Sinh nhật chúc mừng tuổi thọ Ông ,
Chín mươi đi đứng vững như đồng .
Tay chân cứng cỏi tâm còn sáng ,
Gân cốt dẻo dai trí vẫn thông .
Vung bút can trường gìn đất tổ ,
Đem tài hùng biện giữ dòng tông .
Một lòng vì nước không sờn chí ,
Nung nấu hờn căm nối tiếp trồng .

Trồng tỉa đức dày cấy tốt gương ,
Tài ba xuất chúng giữ chung rường ...
Văn chương lưu loát nghe mà nể ,
Cú pháp tuyệt chiêu đọc phải nhường .
Cư xử kỷ cương trên dưới kính ,
Nói năng từ tốn trong ngoài thương .
Làn thơ hải ngoại vang danh tiếng ,
Tên tuổi cụ Hà tỏa ngát hương .

Tổ Quốc cách ngăn vạn dặm đường ,
Một thời oanh liệt mãi thơm hương .
Chiến tranh tâm lý ru lòng địch ,
Xã tắc sơn hà giữ đạo thường .
Con cháu Lạc Hồng tôn nghĩa khí ,
Công Dân nước Việt trọng tình thương .
Ngàn năm văn hiến tan maây khói ,
Giặc lấn cõi bờ phá kỷ cương .

Văn bút tên ghi mãi rạng ngời ,
Vần gieo góp mặt khắp nơi nơi .
Hùng hồn chí khí thơ vang bóng ,
Cương trực uy nghiêm yù dậy trời .
Hừng hực đấu tranh cơn sóng dội ,
Sục sôi quyết chiến nức lòng khơi .
Noi gương người trước tròn trung hiếu ,
Lừng lẫy danh thơm sáng vạn đời .
16-11-2007 NGUYỄN THÀNH TÀI

BÀI HỌA 11

Sĩ phu mấy kẻ được như ông
Nổi tiếng vang danh cả cộng đồng
Giao tế mọi nơi nhiều lịch duyệt
Sách đèn các thứ đều tinh thông
Viết bừa văn cứ dư biền ngẫu (1)
Trả sạch làm sao nợ Tổ Tông
Thọ chín mươi năm Người nhắn nhủ
Cây Nhân cành Đức gắng công trồng

Chín mươi năm sống để làm gương
Bằng hữu trao duyên giữ cột rường
Họ giỏi , Người khuyên thêm kính trọng
Ai hơn , Cụ dạy chịu xin nhường (2)
Thông làu mực thước cho như dại
Chí lớn nghèo tiền thế mới thương
Chả trách bạn bè thân hữu tặng :
Chưởng Môn chức ấy nức mùi hương

Bỏ nước ra đi chí một đường
Tấm lòng luôn vẫn nhớ quê hương
Cụ Ngô quỳ gối tình sâu đậm
Lạy Mẹ hiếu ân nghĩa rất thường(3)
Nếu họ cố quên câu Tín Nghĩa
Riêng Người chỉ biết chữ Yêu Thương
Ôn nhu tất thắng? Người thường nói
Dẫu chẳng cương mà vẫn hẳn cương

Gương Người nhân đức sáng ngời ngời
Tiếng tốt vang lừng khắp mọi nơi
Từ dạo nghĩ rằng thôi mất đất
Đến khi thấy lại những chân trời
Gió mây chữ nghĩa chen đầy túi
Sóng nước thuyền nan vượt dặm khơi
Dân Chu ? Tự Do chưa lại được
Trăm năm chúc thọ trọn cho đời ./.
TỐ NGUYÊN (15-01-2008 )




BÀI THỨ 12
(Bài IV)
Bài SINH ĐIẾU
Kính Gơœi HÀ THƯỢNG Đại Nhân

Kiếp xưa, hoặc uông trộm bất tử tiên đan, hoăc lỡ say chọc ghẹo tiên nữ, hoặc vô ý đánh rơi chén ngọc... Chẳng biết căn cớ từ đâu, mà hành trạng mù mờ: nửa tiên nửa tục... đêå cho mãi đêán bây giờ vạn dặm đất trích, chưa biết ngày nào mãn án liêu trai?... Ôi, môät kiêáp tài hoa trót nặng nợ tơ tăèm.
Hôm nay, quạnh hiu nơi đâát trích, họa hoằn có dăm ba bằng hữu tri âm, một vài hồng nhan tri kyœ... Vâãn thói bâát cần. Vẫn tánh bất châáp. Chaœng chaœng ngang thiên. Lâáy vần điệu làm cánh. Lâáy thi phú làm trời. Lấy chữ nghĩa làm đâát. Lâáy rượu cay làm nước. Mượn tạm cho mình bốn mùa làm cuœa riêng tây.
Vạn đại như môät ngày. Trăm năm bằng nưœa buổi. Sinh để mà diêät. Có để mà không. Đến cũng như đi. Về cũng như ơœ. Trần gian chính là cõi rong chơi. Tháng ngày thoáng chốc. Cuôäc đời môät niệm. Hạnh phúc đêám từng sát na. Thăéc mắc mà chi? Vương vâán mà chi? Sao bằng thái đôä không cưỡng không câàu.
Nơi đến cũng như nơi đi. Chôán về cũng như chôán ơœ. Làm bướm cũng như làm hoa. Là ong cũõng như là nhụy. Không thiêän. Không ác. Không phaœœi. Không quâáy. Bơœi vạn sự giã tướng, vừa hằng, vừa chuyển, vừa tụ, vừa tan. Vạn đại giai không. Vạn pháp xuất tự môät nguyên uœy —một căn nguyên rôát ráo.
Rồi mai xuâát thần. Rồi mai hóa bướm. Rôài lại tiếp tục rong chơi nơi doanh châu bôàng đaœo? Tiên caœnh hay trần gian? Cõi trời hay thế tục. Tại sao phaœi thăéc măéc? Tại sao lại vọng tươœng? Chi bằng cứ điềm nhiên cho đi. Cứ an nhiên nhận lãnh. Hãy uyên nhiên sôáng đời đạm nhiên. Hãy phiêu nhiên tự tại.
Mai kia, nơi âáy, nơi chôán vĩnh hăèng sẽ vêà (và sẽ ơœ)... Có chăng mây bay? Có chăng gió lôäng? Có chăng sương rơi? Có chăng bão rớt? Có chăng sao băng? Có chăng tuyết rụng? Có chăng trăng khuya? Thưa rằng có. Chắc chăén có. Thêá là đuœ. Thêá là vui. Đi không hôái tiêác. Tiễn không luyến lưu. Bơœi vì, chính nơi đó, sẽ găëp Trang, sẽ gặp Lão, sẽ găëp gỡ đuœ mặt chư tiên.
phù hư dật sĩ
VÕ THẠNH VĂN
kính điếu.

BÀI THỨ 13
CHIÊM BAO ĐẤT TRÍCH

BÀI XƯỚNG
Lỡ say hé cưœa động đào
Nghênh ngang một cõi ra vào như không
Ngờ đâu nước nhược non bồng
Mây trôi dáng lộng - nước lồng bóng thưa

Nhớ người ướt đẫm song mưa
Trần gian đất trích dư thừa chiêm bao
Trang thơ cổ - ngọn dầu hao
Sương pha nhòe mực - sóng trào úa kinh

Kể từ uống trộm chén quỳnh
Môi mềm nhân thế - chân khuynh cõi trần
Thụy du sớm tối bao lần
Tần ngần hai neœo - phân vân đôi bờ

Dấu xưa biền biệt môi khờ
Nhớ thương lãng đãng cơn mơ chập chờn
Khuya về mộng trắng canh trơn
Tiếng chuông khai ngộ chưa sờn vết son

Huyễn, hư, aœo, thực... hãy còn
Ước về, mộng ơœ... sương vờn ráng phơi
Đếm bao ngày tháng rong chơi
Hẹn mai chung cuộc bên trời thê thê

Trang, Mặc, Lão... vẫn đi về
Trong mơ cười nói dã dề tàn đêm
Trăng suông rụng sữa bên thềm
Sen hài động bích - coœ mềm sân rêu
VÕ THẠNH VĂN

BÀI THỨ 14
HẠC NHỚ BÓNG TÙNG

BÀI XƯỚNG
Rồi mai cạn chén trường đình
Giọt tương lã chã -giọt quỳnh xanh xao
Bóng người dâu khuất neœo chao
Dặm ra sao toœ - vào trăng nghiêng

Thôi thì
Nầy nhé
Trích Tiên
Gõ bồn hát khúc đaœo điên gió lồng

Nhân sinh
Nầy nhé
Tri âm
Hợp tan bèo nước - có không mịt mờ

Nậm nưœa bầu - túi đầy thơ
Ngữa ngang vận nước - hững hờ yên nhung

Rồi mai
hạc nhớ bóng tùng
Rồi mai mốt nọ
sương chùng thềm lan
Đi về một cõi thênh thang
Thương nhau hé mộng đêm tàn rượu vơi

Rồi mai góc biển chân trời
Tưởng nhau đổ chén rượu mời am rêu
Bóng hình thuở ấy đèn khêu
Trang thơ tống biệt - chuông chiều khai kinh

VÕ THẠNH VĂN


BÀI HỌA
"HẠC NHỚ BÓNG TÙNG"
(Cuœa Phù Hư Dật Sĩ
VÕ THẠNH VĂN)

Trường đình hay vẫn đoaœn đình
Bụi hồng lãng đãng, hương quỳnh xôn xao

Mà vừa mới đã ôi chao
Người ra mạêt cúi, keœ vào bóng nghiêng

Này ai ngồi lại cõi tiên
Có nghe tiếng hát người điên mây lồng

Thôi thì đồng điệu tri âm
Hẹn nhau neœo có, dặm không bụi mờ

Về đây tìm lại vần thơ
Ngổn ngang tha thiết, hưœng hờ nhớ nhung

Tươœng là nằm dưới gốc tùng
Nghe như gió thổi đã chùng hoa lan

ƠŒ đâu mà chẳng thênh thang
Cuộc say đắm nhớ, đêm tàn tạ vơi

À!Ai còn đó bên trời
Có nghe rượu rót hoa mời tường rêu

Đêm khuya ánh lưœa lại khêu
Chim bay về núi, khách chiều thươœng kinh

HÀ THƯỢNG NHÂN

BÀI HỌA 15

Chín chục tuổi trời đến với Ông,
Bao phen nghiêng ngửa vững như đồng.
Lời thơ thuở trước không lui bước,
Nét chữ ngày nay cứ tiến thông.
Tiền tuyến tung hoành bờ Bắc Hải,
Văn Đàn thông suốt giải Nam Tông.
Tháng năm ký cóp ươm cây ngọt,
Vạn cổ hiền nhân vẫn cấy trồng.

Trồng người bách tuế sáng như gương,
Vận nước sa cơ dựng mối rường.
Tế thế nào ai chen cánh bước,
Kinh luân bao kẻ phải lui nhường.
Bút nghiên thuở trước bao bi lụy,
Thơ phú ngày nay vẫn cảm thương.
Tổ quốc nguy nan lòng thổn thức,
Chân trời lưu lạc khóc quê hương…...

Giang sơn nghìn dặm cách đôi đường,
Ngước mắt nhìn trời nhớ cố hương.
Tô Lịch sông xưa giờ đã cạn,
Tản Viên núi cũ vẫn vô thường.
Non sông chìm đắm trong oan nghiệt,
Dân tộc xô bồ giữa tiếc thương.
Chín chục còn mang buồn mất nước,
Hằng mong cờ phất chốn biên cương.

Giải phóng quê hương chí sáng ngời,
Thanh bình no ấm khắp muôn nơi
Cao niên vẫn dựng cờ trung nghiã,
Tâm khảm còn nung khí đất trời.
Đem hết văn chương vào trận tuyến,
Đưa nền Nho học vượt trùng khơi.
Tài năng chất ngất cao hơn tuổi,
Chín chục, thi nhân tiếng để đời.
1-12-2007 ĐÔNG ANH

BÀI HỌA 16
Tôi chưa chín chục thế mà Ông,
Vẫn cứ lôi nhau tới Cộng đồng.
Luật Tống, luật Đường cho dẫu thạo,
Tính trừ, tính cộng phải nên thông.
Nhìn lui, nhìn tới tìm Dân tộc,
Xem cẳng, xem giò luận Tổ tông.
Cuộc sống có thơ là có lãi,
Cây Nhân, cây Đức gắng công trồng.

Trồng Nhân, trồng Đức để làm gương,
Nhà cửa từ xưa tốt mối rường.
Cuộc thế năm chìm cùng bảy nổi,
Ở đời chín nhịn lại mười nhường.
Gặp dù có nói muôn lời đẹp,
Đời chẳng gì hơn một chữ thương.
Cảm tạ thịnh tình người chiến hữu,
Quê nhà canh cánh mãi mùi hương.

Quê hương cách trở vạn ngày đường,
Hoa bưởi, hoa cam vẫn đượm hương.
Cho dẫu cuộc đời là hữu hạn,
Mà sao nỗi nhớ vẫn phi thường ?
Phật răn nhân loại muôn câu nhẫn,
Chúa dạy loài người vạn chữ thương.
Cộng Sản giáo điều khôn thực hiện,
Làm sao mà xóa nổi biên cương ??

Nhân đức cha ông mãi sáng ngời,
Rao truyền văn hiến khắp muôn nơi.
Năm Châu đi khắp bao la đắt,
Bốn Bể xem qua rộng rãi trời.
Tài mọn vẫn mong đem giúp nước,
Thuyền mành mà dám vượt trùng khơi.
Chúng ta vì có đông bè bạn,
Giàu có qua đi, tiếng để đời.
HÀ THƯƠNG NHÂN

BÀI HỌA 17
Mừng ngày Thượng Thọ, viết về Ông :
Thời buổi vàng thau, lẫn lộn đồng ;
Mấy kẻ bì Ngài, tâm hỉ xả ?
Bao người sánh Cụ, trí tinh thông ?
Rể dâu hiếu đễ, vinh thân quyến
Con cháu thành tài, hiển tổ tông
Đức độ, khiêm cung là bẩm tính
Cây Nhân tươi thắm, khéo vun trồng

Vun trồng quả tốt, cốt treo gương
Hậu thế tử tôn nối tiếp rường
Kết bạn bao dung thường chịu nhịn
Gặp thù kiên quyết chẳng ưa nhường
Ôm sầu mất nước thường than thở
Đau xót lìa quê luống tiếc thương
Cội Đức gieo trồng từ hạt tử
Cho nên hữu xạ tự thiên hương

Từ thuở rời xa mái học đường
Nghe theo tiếng gọi cứu quê hương
Vung gươm bảo quốc bao kỳ tích
Lấy đức an dân quả dị thường
Dụng phú điểm tô lòng bác ái
Dùng thơ vá lại vết tang thương
Bút nghiên thu xếp, vào quân ngũ
Tuấn mã reo vang vụt vó cương

Chánh Nghĩa, Tự Do đẹp sáng ngời
Rừng thiêng gió rít gọi muôn nơi !
Biên khu vượt suối, thề non nước
Chiến địa băng đèo, nguyện đất trời
Noi chí Kinh kha phơi dạ sắt
Mượn tài Lã Vọng lấp trùng khơi
Xuân nay Cửu Thập hằng nung nấu
Diệt lũ buôn dân, loại báo đời
San Jose, 12/5/07
ĐÔNG THIÊN TRIÊT


BÀI THỨ 18 (Vần Trắc)
MỪNG THỌ 90 CỤ HÀ .

Chín mươi tuổi thọ chúc mừng Cụ,
Sáng tác thơ Hàn luật tứ cú.
Khiêm tốn thi hữu luôn hợp quần,
Khoan dung thân nhân mãi đoàn tụ.
Chẳng mừng, kẻ khen quá tân thời,
Không giận, người chê rất cổ hủ.
Xướng họa thi ca với bạn bè,
Tuổi già qúy nhất ăn rồi ngủ.

Chẳng qúy gì hơn là giấc ngủ,
Cơm ăn hàng ngày được no đủ.
Rượu chè độc ẩm chẳng chê bai,
Thi phú liên ngâm vẫn tự chủ.
Dạy cháu chi tiêu không quá đà
Khuyên con hưởng thụ chỉ vừa đủ
Để câu bất đồng (1) ở trong lòng,
Thơ sáng tác Liên Châu Tứ Thủ...

TRƯỜNG GIANG
* DO CÂU :
a/- Quan tử hòa nhi bất đồng” :
b/- Tiểu nhân đồng nhi bất hòa
a - Người Quân tử hoà mình sống chung với mọi người
nhưng không a dua để hành động thất nhân tâm.
b – Kẻ tiểu nhân cũng hoà mình sống với tha nhân nhưng
lợi dụng họ để làm điều phi pháp, cầu lợi...

MỪNG THỌ 90
CỤ HÀ THƯỢNG NHÂN

Chín chục tuổi đời đến với ông
Vậy mà tư- thái vẫn như đồng
Ấy từ thân xác,tâm can vững
Cho tới vị tỳ huyết mạnh thông
Chúc cụ ăn ngon và giữ sắc
Cầu thầy ngủ đủ tránh tăng tông
Nhân ngày sinh nhật xin chiêm niệm
Theo bước cụ đi : Phúc Đức trồng.

Đức trồng vạn tuế sáng soi gương
Dẫu chẳng trọng tâm,cũng cột rường
Dạy kẻ cuồng ngông nhìn rõ đức,
Giúp người cùng khổ nhận ra nhường
Với tâm, cụ chỉ điều chân thật,
Còn trí Thầy gieo sự luyến thương
Cho bạn ,cho bè hay chính cụ
Hỏi ai đâu khác một quê huơng.

Quê hương chia cách cả trăm đường
Nhưng vẫn không quên từng vị hương
Hương lúa đầu mùa thôi chất ngất
Hương tình chớm nụ thật vô thường
Người trong nỗi nhớ không quên nhớ
Kẻ cách chân mây vẫn nhớ thương
Trong trí sục sôi ngày trở lại
Lần ranh hận óan xóa biên cương.

Kỷ cương Nhà Viêt vẫn luôn ngời
Rạng tỏa Năm châu và khắp nơi
Trưng,Triệu ngày xưa trừ hán giặc
Nguyễn Lê (*) hiện đại tiếp cơ trời
Quyết tâm tranh đấu đòi dân chủ
Nhất trí kiên cường giữ biển khơi
Tấc đất gia tài từ Quốc tổ
Cháu con bảo quản đẹp muôn đờị

(*) Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân

TỪ THANH HÀ, Dec-7-07



BAI THU 20
CHÚC MỪNG THƯỢNG THỌ
CỤ HÀ THƯỢNG NHÂN
NĂM THỨ 90

Chúc Ông Thượng Thọ đủ trăm lần
Khỏe mạnh như chàng Triệu Tử Vân
Nếu sánh Hạn Vương hơi vẫn đủ
Mà so Bành Tổ sức còn gân
Cười khà một tiếng, thành câu phú
Nhắp cạn ba chung, xuất ý thần
Mong ước hằng năm đều hội kiến
Nghiêng bình rượu Cúc kính thi nhân

San Jose, Dec 2007
Đông Thiên Triết

BÀI HOẠ 21
THÂN CHÚC SIÊU THỌ
BÁC HÀ THƯỢNG NHÂN


Mấy ai siêu thọ mạnh ngang Ông,
Hợp với phu nhân, kết giải đồng
Đông Á thi thư đều quán triệt,
Tây Âu văn tự cũng tinh thông
Tuổi cao nhưng vẫn bồi thêm sức,
Đục cũ mà luôn giữ lấy… tông.
Hạt giống tung ra, đua nẩy nở,
Quế, Lan mãi mãi được vun trồng

Phục Ông tài cán, giỏi nêu gương,
Mạnh mẽ nhưng không để gẫy… giường
Ong bướm vo ve đông kẻ ngó,
Hoa hương ngào ngạt, dễ ai nhường.
Phù dung mơn mởn, càng khêu gợi,
Thược dược hây hây, dễ cảm thương.
Thi sĩ tâm hồn luôn khoáng đạt,
Thơ từ phảng phất bóng Xuân Hương…

Dũng sĩ nay mai quyết mở đường,
Có đâu vĩnh viễn ở tha hương.
Cuộc đời lên, xuống do thời loạn,
Vận nước cùng, thông vốn lẽ thường.
Giặc Cộng vong nô, cần tiễu phạt,
Đồng bào chân chính, vẫn thân thương.
Dốc lòng khôi phục giang sơn sơn Việt,
Hải đảo thu hồi, vẹn giới cương…

Mặt nước Hồ Gươm hết sáng ngời,
Hà thành dân cũ tản trăm nơi.
Tượng Lê Thái Tổ vời trông đất,
Ngọn Tháp Thần Quy ngã ngóng trời.
Đối cảnh tang thương sầu thấm thía,
Hận phường bạo ác, sống khơi khơi.
Giờ đây vận nước đang xô đẩy,
Dân Việt vùng lên quyết đổi đời.

Houston, 12/12/2007
THÁI CUỒNG cẩn bút.

Sunday, December 23, 2007

Gửi Nhà Văn DƯƠNG THU HƯƠNG




(Bài này tôi viết nhờ Nguyễn Hữu Loan (Tác giả Màu Tím Hoa Sim trao lại cho chị Dương Thu Hương)

Dương Thu Hương !
Người thơ Miền Nam cúi đầu chào chị,
Lời chị nói tầm thường giản dị,
Mà sao chém sắt chặt đinh ?
Nếu chúng ta không bất bình,
Trước cái hèn, cái xấu,
Nếu không biết thế nào là chiến đấu,
Làm gì có được Tự do.
Nếu hai chân không đứng, lại bò,
Nếu chỉ biết hoan hô, “phải đạo” (1)
Để giữ lấy miếng cơm manh áo
Đời cần gì ngọn bút chúng ta.
Nếu văn chương dối trá, lọc lừa,
Thì chữ nghĩa càng thêm xấu hổ..
Tôi đọc chị, lòng tôi hớn hở,
A ! Hôm nay ta gặp con người.
Dám khóc, dám cười.
Dám chân thành lương thiện.
Cần gì khoác những vòng vương miện,
Mới cao, mới đẹp, mới sang ?
Chúng gian manh, ta không chịu đầu hàng,
Phải đánh thức lương tri nhân loại
Phải nói những gì đáng nói,
Để phục hồi lẽ phải, tình thương.
Chúng ta làm văn chương,
Tìm hòa bình đích thực.
Chúng ta yêu sự thật,
Chúng ta yêu con người.
Chị Dương thu Hương ơi !!
Chị không thể lẻ loi đơn độc.
Tôi đọc chị, ngậm ngùi muốn khóc,
Tuy mái đầu giờ đã điểm sương.
Nửa đêm bật dậy trên giường,
Ngồi viết lá thư cho người,
Không từng quen biết.
Mà sao thân thiết,
Lời người dấy động lòng ta.
Lời người vang dội gần xa.
Không cần thép, cũng không cần súng (2)
Chỉ có tấm lòng muôn đời là đúng,
Lấy tấm lòng yêu quý con người.
Làm việc gì cũng chẳng hề sai,


Hà Thương NhânSàigòn, Tháng 8-1988

(1)“Phải đạo”: Tiếng của cán bộ văn nghệ Miền Bắcđể chỉ những người viết theo chỉ thị của Đảng.(2) Hồ chí Minh nói thơ cần phải có thép